Phệt cô em ngây thơ dễ dụ, Không phải anh ấy chỉ ăn cơm nhà cậu mười mấy năm thôi hả? Bao năm kiếm tiền mua thuốc, chữa bệnh cho cậu chẳng phải đã trả hết rồi sao?” “Việc nhà bọn tôi không đến lượt người ngoài như anh xía vào, anh cũng đừng quấy rầy ông tôi dưỡng bệnh!” “Người ngoài? Chưa chắc nhé, bây giờ tiền lương của Văn Hạ còn do tôi trả đấy. Cậu không biết cảm ơn như thế nào à? Phiền cậu tôn trọng tôi chút đi.” Khuôn mặt phúng phính của Văn Hạo Khiêm tái như gan lợn, Phệt cô em dễ thương ngoan hiền từ nhỏ cậu ta đã được vị giáo sư già dạy dỗ rất